[HARUKI MURAKAMI]
Kafka
bên bờ biển
… Cứ thế hai người đi đến Fujigawa. Người lái xe nói tên anh ta là Hagita. “Vậy bác nghĩ thế giới này sẽ ra sao, bác Nakata? anh ta hỏi.
“Xin lỗi, lão không phải là người thông minh, lão mù tịt về chuyện í,” Nakata nói.
“Có ý kiến riêng và không thông minh là hai chuyện khác nhau.”
“Nhưng thưa cậu Hagita, không thông minh thì làm sao nghĩ được về chuyện í.”
“Nhưng bác chả nói bác thích lươn là gì.” “Phải, lươn là một trong những món ưa thích của Nakata này.” “Đó là một mối liên qian, bác thấy không?” “Ừm”.
“Bác có thích cơm gà với trứng không?” “Có, đó cũng là một món ưa thích của Nakata này.”
“Ấy đấy, lại là một tương quan nữa,” Hagita nói. “Cứ lần lượt lập những tương quan là tự khắc hình thành ý nghĩa lúc nào không biết. Càng nhiều tương quan, ý nghĩa càng sâu….
“Hay đấy. Này nhé, điều tôi muốn nói là: chỉ riêng việc ta đang sống đã thiết lập một mối liên hệ giữa ta với sự vật xung quanh ta, bất kể chúng là cái gì. Điều quan trọng là phải xem điều đó diễn ra có tự nhiên hay không. Vấn đề không phải là thông minh hay đần độn, mà là nhìn sự vật bằng đôi mắt của chính mình.”
“Cậu Hagita, cậu rất chi là thông minh.”
Hagita cười phá lên. “Đã bảo đây không phải là vấn đề thông minh mà. Tôi chẳng thông minh lắm đâu. Tôi chỉ có cách nghĩ riêng của mình thôi. Vì thế mà người ta ngán tôi. Họ kết tội tôi là luôn luôn nhiễu sự. Hễ anh dùng đầu mình để suy nghĩ là thiên hạ không muốn dây với anh.”
☕️KEEP CALM, DRINK COFFEE and READ BOOKS.


